Tổng hợp

Bài thơ Việt Bắc (Tố Hữu) bản đầy đủ

Việt Bắc là bài thơ lục bát dài 150 câu, kết cấu theo thể thất ngôn tứ tuyệt, được thi sĩ Tố Hữu sáng tác năm 1954 và được đăng trong tập thơ Việt Bắc. Nếu bạn đang tìm bản đầy đủ của bài thơ Việt Bắc (Tố Hữu) thì hãy tham khảo bài viết dưới đây.

Dưới đây là hoàn cảnh sáng tác và đầy đủ bài thơ Việt Bắc của Tố Hữu, mời các bạn cùng theo dõi.

Hoàn cảnh sáng tác

Sau thắng lợi lịch sử Điện Biên Phủ, cuộc kháng chiến chống Pháp kết thúc thắng lợi, tháng 10 năm 1954, Trung ương Đảng và chính phủ rời Chiến khu Việt Bắc về Hà Nội sau 9 năm kháng chiến gian nan, trong khoảng thời gian dài. . Tố Hữu viết bài thơ Việt Bắc để ghi lại tình cảm gắn bó, thắm thiết giữa nhân dân Việt Bắc với cán bộ, chiến sĩ cách mệnh.

Toàn bài thơ Việt Bắc – Tố Hữu

Em quay lại, anh có nhớ em ko?

Mười lăm năm là ham mê và tâm huyết.

Tôi đã trở lại, bạn có nhớ ko?

Nhìn cây nhớ núi, nhìn sông nhớ nguồn?

– Giọng người nào đó tha thiết bên cồn.

Bực bội trong bụng, đi lại ko yên.

Áo chàm chia ly

Chúng tôi nắm tay nhau, ko biết nói gì …

– Em đi đây, anh có nhớ những tháng ngày ko?

Mưa suối lũ, mây cùng mùa.

Em về rồi, anh có nhớ chiến khu ko?

Miếng cơm manh áo, mối thù trĩu nặng?

Em về rồi, trên núi nhớ người nào?

Đầy những quả mơ rụng, những quả mơ già đi

Tôi đi đây, bạn có nhớ nhà ko?

Khăn lau mờ màu xám, đầy son

Tôi về rồi, tôi vẫn nhớ núi rừng

Tôi nhớ lúc tôi chống Nhật, lúc tôi còn tham gia Việt Minh.

Tôi đi đây, bạn có nhớ tôi ko

Tân Trào, Hồng Thái mái đình cây đa?

– Tôi và tôi, tôi và tôi

Trái tim ta mặn nồng trước sau

Tôi đi rồi, tôi lại nhớ tôi

Bao nhiêu nước là nguồn của bấy nhiêu mến thương …

Nhớ gì như nhớ người yêu?

Mặt trăng trên đỉnh núi, mặt trời xế chiều.

Nhớ từng bản khói sương

Sớm khuya bếp lửa thân yêu trở về.

Nhớ từng rừng trúc

Nội Thia, sông Đáy, suối Lê đầy

Tôi đi, tôi nhớ những ngày

Tôi ở đây và ở đó, đắng cay và ngọt ngào …

Yêu nhau thì chia củ sắn về

Chia nửa bát cơm, đắp chăn sui

Nhớ mẹ nắng cháy da diết.

Bế trẻ ra đồng bẻ từng bắp

Nhớ sheet i lớp

Đêm khuya, ngọn đuốc thắp sáng giờ tiệc

Nhớ ngày của cơ quan?

Cuộc đời vẫn hô hào những gian truân vượt đèo.

Nhớ tiếng mõm rừng buổi chiều.

Chim công, cối xay khắp bờ suối …

Tôi về rồi, bạn có nhớ tôi ko

Tôi về, tôi nhớ những bông hoa cho anh đó

Rừng xanh, hoa chuối đỏ tươi

Đèo cao nắng nhẹ ánh dao thắt ngang lưng.

Ngày xuân mơ nở trắng rừng

Nhớ người đan nón, chuốt từng sợi.

Ve sầu gọi rừng đổ vàng

Nhớ em gái tôi hái măng một mình

Mùa thu rừng mặt trăng tỏa sáng hòa bình

Người nào nhớ chung tình hát ân tình.

Nhớ lúc giặc tới giặc giã.

Rừng, núi và đá, chúng ta sẽ cùng nhau đánh Tây

Những ngọn núi trải rộng những thành lũy bằng sắt dày

Rừng che cho những người lính. Rừng bủa vây quân thù

Rộng lớn bốn mặt sương mù

Đất trời, cả chiến khu ta một lòng.

người nào tới người nào nhớ?

Lúc về lại nhớ Phủ Thông, đèo Giang.

Cô sông Lô, cô Rạng

Nhớ từ Cao-Lạng nhớ tới Nhị Hà …

Những trục đường Bắc Việt của tôi

Màn đêm ầm ầm như đất rung rinh

Quân đội đi trinh thám điều tương tự

Ánh sao ở đầu súng, bạn và chiếc mũ

Công dân ngọn đuốc đỏ theo nhóm

Bước chân đá nát, nghìn tia lửa bay.

Nghìn đêm sương mù dày đặc

Đèn pha sáng như ngày mai.

Tin vui của việc thắng lợi một trăm lần

Hòa Bình, Tây Bắc, Điện Biên vui tươi trở lại

Hạnh phúc tới từ Đồng Tháp, An Khê

Vui lên Việt Bắc, đèo De, núi đỏ.

người nào tới người nào nhớ?

Lá cờ đỏ thắm trong gió treo cửa hang.

Buổi trưa nắng rực rỡ những ngôi sao vàng

Trung ương và Chính phủ thảo luận về các công việc

Đưa quân tham gia chiến dịch thu đông

Vùng quê phát động, giao thông mở đường

Giữ đê, chống hạn, thu lương

Gửi dao miền ngược, thêm các trường khu vực …

Sự u ám của quân thù ở đâu?

Ngước nhìn Việt Bắc: Bác Hồ ngời sáng

Nơi đớn đau để chạy đua

Tìm về Việt Bắc nhưng nuôi chí.

Người nào quên được mười lăm năm đó?

Quê hương cách mệnh tạo nên nền cộng hòa

Lúc tôi trở lại, tôi nhớ bạn

Mái đình Hồng Thái Cây đa Tân Trào.

– Nước trôi về nguồn

Mây đi mây về cùng núi?

Tôi trở lại, tôi sẽ gửi nó về nhà

Thuyền mơ trâu nâu bè mai

Màu nâu này nhuộm quần áo nhưng ko phai

Làm cho trái tim của bạn mạnh mẽ hơn cho những người nhớ bạn

Trâu về, xanh trở lại Thái Bình

Sợi mì buộc chặt mối quan hệ ngược.

– Nước chảy, lòng suối ko chảy.

Mây đi mây vẫn nhớ về núi

Đá mòn nhưng dạ ko mòn.

Màu nâu chàm đậm hơn, son ko phai.

Tôi sẽ gửi nó về quê hương của tôi vào ngày mai

Nước non luôn là bạn và tôi

Thái Bình xanh tươi trở lại

Bên mái ấm, bên mái nhà hạnh phúc …

– Tôi sẽ tới một thị thành xa xôi

Nhà cao còn nhìn được núi?

Phố đông nhớ làng

Bật đèn có nhớ trăng giữa rừng?

Tôi sẽ đi, tôi sẽ hỏi xung quanh

Bao giờ Việt Bắc tưng bừng hơn?

– Đường về, ở đây và ở đó!

Hôm nay tôi rời làng trở về thị thành

Nhà cao ko che được màu xanh

Phố xá đông đúc, càng thôi thúc đôi chân bước nhanh.

Về làng vào ngày mai

Rừng già, núi cũ, yêu lại

Ngày mai bận rộn

Lên xuống tàu chạy bốn bề giăng lưới.

Than Phấn Mễ, thiếc Cao Bằng

Đường phố mọc lên như nấm như măng mọc trên bầu trời.

Mái trường mới đỏ rực.

Thị trường hạnh phúc trăm cách khơi thông luồng hàng hóa

Muối Thái Bình ngược Hà Giang

Cày bừa Đồng Xuất, mía tỉnh Thanh

Người nào tới sắm lọ Hương Canh?

Người nào lên, tôi sẽ gửi nó cho bạn và cô đó

Chiếu Nga Sơn, gạch Bát Tràng

Vải lụa nam định, vải lụa hà đông

Áo sơ mi của tôi được thêu bằng sợi chỉ hồng

Lễ hội mùa xuân tươi mới hơn

Còn non, còn nước, còn trời

Bác Hồ càng khỏe thì cuộc sống càng hạnh phúc!

– Con về với Bác trên đường xuống.

Việt Bắc ơi, em ko khỏi nhớ anh

Nhớ ông già với đôi mắt sáng

Áo sơ mi nâu với chiếc túi đẹp lạ thường!

Nhớ em trong sương sớm

Yên lặng trên trục đường của dòng suối

Nhớ chân Người bước lên đèo

Người đàn ông đi trên núi nhìn theo bóng mình …

– Lòng ta đời đời kiếp kiếp nhớ ơn Đảng.

Đảo hai mặt thành một từ song song.

Nghìn năm trước, nước non Hồng

Và đây, xin cảm ơn Đảng dông dài

Nghìn năm nước trong tương lai

Ơn Đảng trong đời càng sâu đậm.

Tay trong tay, cùng nhau hát vui

Hôm sau cuối thủ đô ca hát nhé.

Tương tự trên đây bài viết đã san sớt tới các bạn bài thơ Việt Bắc đầy đủ của thi sĩ Tố Hữu, đây là bài thơ dạt dào xúc cảm, chất chứa tình cảm của người dân Việt Bắc với cán bộ, chiến sĩ một thời. Thời kỳ kháng chiến được nhiều người thích thú và đọc. Bạn có thể lưu lại để có thể đọc bài thơ bất kỳ lúc nào nếu muốn.

#Bài #thơ #Việt #Bắc #Tố #Hữu #bản #đầy #đủ

Lương Sinh

Lương Sinh là một tác giả đầy nhiệt huyết trong lĩnh vực giáo dục, ngoại ngữ và kiến thức. Với hơn 10 năm kinh nghiệm làm việc trong ngành, cô đã tích lũy được rất nhiều kiến thức và kỹ năng quan trọng. Với tình yêu với ngôn ngữ và mong muốn chia sẻ kiến thức, Lương Sinh đã quyết định sáng lập blog tmdl.edu.vn. Trang web này không chỉ là nơi chia sẻ những kinh nghiệm và kiến thức cá nhân của cô, mà còn là một nguồn thông tin hữu ích cho những người quan tâm đến giáo dục, kiến thức và ngoại ngữ. Đặc biệt là tiếng Anh và tiếng Trung Quốc.
Back to top button