Bạn đang tìm chủ đề về => Trình diễn ngắn gọn về món ăn bên phải? Nếu đúng tương tự, mời bạn xem ngay tại đây. Xem thêm các bài tập ngữ pháp khác tại đây => Ngữ văn
Việt Nam được biết tới là một quốc gia có nền văn hóa ẩm thực phong phú và nhiều chủng loại, với nhiều món ăn ngon, đơn giản và lạ mắt. Bài viết dưới đây chúng tôi sẽ gửi tới bạn thông tin về Trình diễn ngắn gọn về món ăn để người dùng tham khảo.
Trình diễn cách làm phở Hà Nội
Đặc sản Hà Nội rất nhiều, Hà Nội nổi tiếng với nền ẩm thực lôi cuốn ko chỉ du khách nước ngoài nhưng còn cả người dân Việt Nam. Nhưng nói tới món ăn Hà Nội, người ta nhắc tới phở trước hết. Phở như một đại diện cho bản sắc và nét riêng của các món ăn Hà Nội. Lý do rất đơn giản, phở Hà Nội khác hẳn những nơi khác, ko thể lẫn với bất kỳ loại phở nào ở bất kỳ đâu, dù ở đó người ta cố tình phô trương tấm biển “Phở Hà Nội”.
Ko biết phở Hà Nội có từ bao giờ, chỉ biết phở đã đi vào sáng tác của nhiều nhà văn như Nguyễn Tuân, Thạch Lam, Băng Sơn hay Vũ Bằng,… Phở, dưới những ngòi bút đó, hầu như ko còn người nào. có thể được mô tả. Tốt hơn hết, và ko người nào cần tốn thời kì viết thêm về Phở vì nó quá đầy đủ và quá phổ quát.
Và ko biết từ bao giờ phở đã trở thành món ngon nổi tiếng và lúc thưởng thức phở ở Hà Nội người ta mới thấy được hương vị truyền thống. Phở Hà Nội là một món ăn đặc sản của người Hà Nội đã có từ lâu đời.
Thạch Lam trong “Hà Nội ba 36 phố phường” đã viết: Phở là món ăn đặc sản của Hà Nội, ko phải chỉ Hà Nội mới có, vì ngon chỉ Hà Nội mới có. Phở ngon phải là phở “cổ điển”, nấu bằng thịt bò, “nước lèo trong và ngọt, bánh dẻo nhưng ko nát, ruột heo giòn nhưng ko dai, chanh ớt và hành là đủ”, “rau thơm, hạt mắc khén”. Hạt tiêu Bắc, giọt vôi xanh, chút mắc ca như ko ngờ. Vào những năm 1940, phở rất phổ quát ở Hà Nội: “Là món ăn vặt cả ngày của mọi từng lớp nhân dân, nhất là công chức và người lao động. Người ta ăn phở buổi sáng, ăn phở buổi trưa và ăn phở buổi tối….
Nguyễn Tuân, tác giả của “Vân bóng một thời” có một bài văn về phở rất xuất sắc. Anh đó nói phở có một “vong hồn”, và phở là “bữa ăn kỳ diệu của tất cả những người Việt Nam chân chính”. Cố đạo diễn điện ảnh Phạm Văn Khoa kể rằng lúc còn sống, ông và Nguyễn Tuân đang ngồi ăn phở, một người yêu thấy nhà văn bước qua chào nhưng Nguyễn Tuân vẫn giận. Người kia cam đoan rằng mình ko nhầm và nhẫn nại mong đợi. Ăn xong bát phở, Nguyễn Tuân nhìn lên và nói: “Tôi đang thưởng thức nên ko đáp lại, tôi xin lỗi”. Nhà văn ko dùng từ ăn nhưng dùng từ thưởng thức.
Phở chỉ dùng làm quà sáng hoặc quà trưa và tối, ko dùng chung với các món ăn khác. Nước lèo của phở được ninh từ nước lèo của các loại xương bò: xương ống, xương ống và xương ống. Thịt dùng cho phở có thể là thịt bò, hoặc thịt gà. Sợi phở phải mỏng và dai, gia vị ăn kèm là hành lá, tiêu, dấm ớt, chanh thái lát. Phở bao giờ cũng phải ăn nóng mới ngon, người Hà Nội cũng ăn với bột mì nhỏ. Tuy nhiên, để có được một tô phở ngon còn phụ thuộc vào kinh nghiệm và phương pháp gia truyền của người nấu phở.
Ở món phở Hà Nội, giai đoạn làm nước lèo hay còn gọi là nước lèo là giai đoạn quan trọng nhất. Nước lèo của món phở truyền thống được ninh từ xương bò cùng với một số loại gia vị. Rửa sạch xương, cạo hết phần thịt bám vào xương rồi cho vào nồi với nước lạnh. Nước hầm xương lần đầu phải để ráo nước để nước lèo ko bị lẫn mùi của xương bò, lần sau mới dùng để làm nước lèo. Gừng rang và hành tây cũng được thêm vào.
Vặn lửa to để nước sôi, lúc nước sôi thì giảm lửa và mở vung. Lúc đã vớt hết bọt, bạn cho thêm một ít nước lạnh vào và đợi nước tiếp tục sôi để vớt bọt… Tiếp tục làm tương tự cho tới lúc nước trong và ko còn bọt nữa. Sau đó, nêm thêm một tí gia vị và điều chỉnh lửa vừa phải sao cho nước lèo chỉ sôi liu riu để nước lèo ko bị đục và vị ngọt từ xương có đủ thời kì để hòa tan vào nước lèo.
Có thể nói, phở Hà Nội có vị ngọt của xương bò, mùi thơm của thịt vừa chín tới, dẻo nhưng ko dai. Nước phở trong, sợi mì mềm và mỏng. Chỉ nhìn tô phở thôi cũng đủ thấy cái chất cầu kỳ, tỉ mỉ trong thói quen ăn uống của người Hà Nội. Một nắm bánh phở ngâm nước nóng cho nở mềm, trải đều trong tô, bên trên là những lát thịt mỏng như lụa, ít hành lá cắt khúc, ít rau thơm, vài lát gừng vàng chanh. lụa, thêm vài lát ớt xắt mỏng, vừa có màu đỏ sậm vừa là màu của bông hoa.
Tất cả những màu sắc đó như một bức tranh lập thể hơi đậm nhưng đẹp, ko ngừng dậy mùi thơm, quyện cùng hơi nước nóng của phở làm bừng tỉnh, đánh thức mọi khả năng khứu giác của người ăn. , khiến chúng ta có cảm giác như đang tận hưởng sự tinh tế của đất trời và sự kết nối giữa con người với nhau. Chỉ cần nhâm nhi một tí nước để tỉnh táo. Thịt mềm, bánh dẻo, có vị cay nhẹ của gừng, cay nồng của ớt, mùi thơm nhẹ của rau thơm, mùi thơm của thịt bò tươi mềm. Mọi thứ đều ngọt ngào, nhẹ nhõm ngọt ngào, nhẹ nhõm nhưng chân thực, hài hòa tới lạ kỳ.
Chúng ta có thể thưởng thức nhiều hương vị phở ở Hà Nội. Phở có ba món chính: Phở cuốn, Phở xào, Phở áp chảo. Trong ba loại phở, phở cuốn là phổ quát nhất. Nước phở gồm có: Phở Bò, Phở Gà, Phở Tím. Tuy nhiên, người sành phở chỉ ăn phở Bò nhiều nhất, kế tới là phở gà và ko chấp nhận các loại phở khác.
Đối với du khách nước ngoài, phở được coi là món ăn đặm đà, lạ mồm bởi sự tinh túy của nó. Để thưởng thức phở ngon, cần cho phở vào bát sứ chứ ko phải bát thủy tinh, nhựa. Bát phở ko được to quá hoặc nhỏ quá. Nếu bát quá nhỏ, nước lèo sẽ nhanh chóng nguội và ko đủ chỗ cho thịt, rau thơm và gia vị. Nếu bát quá to, bạn sẽ ko thể ăn hết một bát cơm trước lúc cảm thấy nhàm chán vì phở chỉ là một món ăn nhẹ hoặc món ăn kèm.
Lúc ăn phở, một tay cầm đũa, tay kia cầm thìa. Dùng đũa tre là tốt nhất vì nó đơn giản và ko bị trơn lúc gắp phở. Bàn ăn phở cần thấp hơn một tí để nước lèo ko bị dính vào áo lúc bạn cúi xuống gắp bánh phở lên ăn.
Trông bạn sẽ rất kỳ cục nếu đồng thời uống bia, trà đá và ăn phở. Tuy nhiên, nếu bạn nhâm nhi thêm một chén hủ tiếu để tô phở thêm ngon thì cũng có thể chấp thu được. Nhưng thường ko dùng đồ uống hay đồ ăn kèm lúc ăn phở nên ăn vào sẽ thấy ngon hơn.
Nếu có dịp tới Hà Nội, bạn hãy thưởng thức hương vị phở đặc trưng này nhé! Phở Hà Nội là vậy đó, là cái ngon của tất cả những vật liệu thường nhật của người Việt Nam, nhưng nó đã được tạo nên bởi bàn tay tài hoa của người Hà Nội!
Trình diễn cách làm bún
Trong kho tàng tinh hoa quý báu của dân tộc, ẩm thực đóng một vai trò quan trọng, góp phần trình bày bản sắc dân tộc và làm cho các món ăn Việt Nam trở thành phong phú, lôi cuốn hơn.
Ông cha ta có câu: “Chỉ có chân lý mới cứu được Đạo”. Phải chăng câu tục ngữ này cũng nhắc nhở chúng ta phải quý trọng bữa ăn cả về hình thức và chất lượng. Vì vậy thực phẩm rất quan trọng đối với cuộc sống. Vì có ăn thì mới khỏe, còn sức thì làm được việc gì. Và từ xa xưa, con người đã hiểu rõ điều đó. Các em quyết tâm tìm tòi, cải tiến để món ăn vừa mang đậm màu sắc dân tộc, vừa thơm ngon, bồi bổ, thích mắt.
Có rất nhiều đặc sản của Việt Nam, nhưng món tôi thích nhất là Bún riêu cua – một món ăn nổi tiếng của Hà Nội. Mỗi lần gặp lại bạn hữu cũ, chúng tôi thường đãi nhau món bún riêu cua.
Trong tiết trời se lạnh, ghé vào một quán bún nhỏ của người bán hàng rong ngồi bên nồi nước lèo bốc khói, dùng đũa quẹt qua lại, ngửi thấy hương vị đặc trưng của ốc và phụ gia là đã thấy ngon rồi. . Chị chủ quán tươi cười mời khách. Đưa tay nhặt từng nắm bún trắng tinh từ trong lớp lá sen xanh dưới đáy. Những sợi bún trắng, to trông thật xinh xắn. Từng thìa riêu cua đã được giã nhỏ, nấu chín cho ra bát thơm ngon. Mùi cua bay khiến người nào đi qua cũng muốn ngừng lại dù bận rộn tới đâu. Nhìn nồi nước lèo sôi liên tục, có màu đỏ cà chua ngon lắm. Người bán hàng buộc thực khách phải mong đợi, ước ao và chỉ muốn thưởng thức món ăn. Ngoài ra, mùi bỗng, mùi hành, mùi ớt hòa quyện vào nhau vô cùng lôi cuốn. Lúc ăn từng miếng mới thấy được trọn vẹn hương vị của món ăn. Đối với những người sành ăn, hãy cho thêm chút ớt đỏ, cay cay và thêm chút giấm vào bát để cảm nhận thế nào là bún chả Hà Nội. Kế bên một bát rau thơm: xà lách, vải, ngò gai… là đã có một bát riêu cua hoàn chỉnh. Người uống từng thìa nước nhưng vẫn thấy cay cay trong mồm, ăn bún riêu bỏng lưỡi, cay cay thì mới thấy ngon và nhớ lâu.
Bún riêu cua để lại ấn tượng khó phai trong lòng những người nước ngoài tới thăm Hà Nội và là một thức quà khó quên. Bún riêu có nét riêng nhưng người Hà Nội thích thưởng thức trong mùa đông lạnh giá của miền Bắc. Thời tiết ko thuận tiện đó dường như khiến tô bún ấm hơn, đặm đà hơn. Quả thực, ẩm thực có một thứ khiến người ta nhớ mãi ko phải vì món ăn nhưng chính là khẩu vị của mỗi người. Từ mùi vị thức ăn có thể nhận diện được tính cách của mỗi người. Bún riêu là một món ăn tương tự.
Mỗi vùng, mỗi miền đều tự hào về những đặc sản riêng. Bánh gai Hải Dương, bánh gai Quán Gánh, nem Ước Lễ, dừa Bình Định … và nhiều món ăn khác. Nhưng bún riêu cua là niềm tự hào của đất Hà Thành.
Nguồn: Cungdaythang.com
Bạn đang xem bài: Bài thuyết minh về món ăn ngắn gọn
# Giáo trình # giảng giải # bùng nổ # đĩa # ngắn gọn #concise
Bạn thấy bài viết Bài thuyết minh về món ăn ngắn gọn có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Bài thuyết minh về món ăn ngắn gọn bên dưới để tmdl.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường Trung Cấp Nghề Thương Mại Du Lịch Thanh Hoá
#Bài #thuyết #minh #về #món #ăn #ngắn #gọn
Trang chủ: tmdl.edu.vn
Danh mục bài: Tổng hợp