Bài văn mẫu Cảm nghĩ của em sau khi đọc Con chó Bấc
Bạn đang xem bài: Cảm nghĩ của em sau khi đọc Con chó Bấc
I. Dàn ý Cảm nghĩ của em sau khi đọc Con chó Bấc:
1. Mở bài
Giới thiệu về truyện con chó Bấc: Chúng ta mỗi khi đi học luôn có những tiết học văn thú vị và bổ ích, mỗi bài học, mỗi tác phẩm chúng ta học được đều là những kiến thức hay và bổ ích. Một trong những tác phẩm nước ngoài chúng ta học rất hay đó là Con chó Bấc. Con chó Bấc được trích từ Tiếng gọi nơi hoang dã của Jackson Lon don, một nhà văn nổi tiếng. tác phẩm nói về một con chó bị bắt đưa tới bắc cực để làm kéo xe và qua nhiều chủ. Sau này khi chru nó mất nó trở thành con chó hoang và đi theo tiếng gọi nơi hoang dã.
2. Thân bài
– Cảm nghĩ về truyện Con chó Bấc
– Tình cảm của Thooc- tơn đối với chó Bấc:
+ Là một người chủ rất yếu con vật
+ Ông coi Bấc như con cái của mình
+ Luôn ân cần, yêu thương và chăm sóc Bấc
+ Tỏ ra tôn trọng
+ Cưng nựng và yêu thương bấc
+ Thooc tơn là con người tốt bụng, có tâm lòng yêu thương con vật
– Tình cảm của Bấc đối với chủ:
+ Yêu thương chủ vô bờ bền
+ Trân trọng sự quan tâm của Thooc-tơn với mình
– Những người chủ khác:
+ Thể hiện sự song phẳng
+ Thể hiện mối qua hệ cộng sự
+ Giúp đỡ vì lợi ích của bản thân
+ Quan hệ công việc với nhau
3. Kết bài
Con chó Bấc là một câu chuyện thể hiện tình cảm giữa con người với con vật. tình cảm ấy rất thiêng liêng và cao cả, con vật cũng giống như con người, ai đối tốt với nó thì nó sẽ đối tốt lại. tình cảm là một mối quan hệ song phẳng và rõ ràng, trong cuộc sống giữu người với người cũng vậy.
II. Bài văn mẫu Cảm nghĩ của em sau khi đọc Con chó Bấc, mẫu số 1:
Như được đi theo đoàn người đi đào vàng lên vùng A-lax-ca, Bắc cực mênh mông tuyết trắng, với những cảnh, những con người với bao ấn tượng mạnh mẽ, dữ dội không cùng. Đặc biệt những trang viết về con chó Bấc, viết về mối quan hệ cảm động giữa Giôn Thoóc-tơn với con chó Bấc là hay nhất, cảm động nhất. Nhà văn không miêu tả ngoại hình, sinh hoạt bản năng của con chó Bấc mà đi sâu vào thế giới bên trong – thế giới tâm hồn của con vật, hình như mang nặng tình người hiếm có, cảm động. Đoạn văn “Con chó Bấc” là một đoạn văn ngọt ngào chất thơ khi nói về một tình thương giao cảm thắm thiết giữa người với vật nuôi.
Có lẽ vì đã trải qua những tháng ngày kéo xe trượt tuyết nặng nhọc, gặp phải những ông chủ độc ác, con chó Bấc mới hiểu sâu sắc thế nào là tình người. Miếng ăn của nó kiếm được là roi vọt, là sự bố thí của những con người tàn nhẫn và đang khát vàng. Cho nên từ ngày con chó Bấc được Giôn Thoóc-tơn cứu sống, nó mới được sống trong “một tình yêu thương thực sự và nồng nàn lần đầu tiên phát sinh ra bên trong nó”. Nó cũng đã một lần ít ỏi được hưởng hương vị của tình thương khi chưa bị bắt cóc lên bắc cực, đó là những ngày sống trong nhà ông Thẩm phán Mi-lơ giữa thung lũng Xan-ta Cla-ra mơn man ánh nắng. Con Bấc chẳng bao giờ quên những ngày tháng êm đẹp và ngắn ngủi ấy. Những lần đi săn, đi lang thang với mấy cậu con trai ông Thẩm “tình cảm của Bấc cũng chỉ là thứ tình cảm làm ăn cùng hội cùng phường với các cháu nhỏ ông Thẩm”đó là một thứ trách nhiệm hộ vệ trong niềm kiêu hãnh tự cao tự đại”. Còn với ông Thẩm “là thứ tình bạn trịnh trọng và đường hoàng”.
Lân-đơn đã có một cách nói rất đặc sắc về mối quan hệ của Bấc với những thành viên trong gia đình Thẩm phán Mi-lơ. Bấc chỉ là một con chó săn, một con chó giữ nhà, và là một con chó cảnh. Thế thôi !
Còn từ ngày nó được sống với Giôn Thoóc-tơn, nỏ được ông chủ, ông bạn mới “khơi dậy” lên trong lòng Bấc những tình thương yêu, những tình cảm chưa hề được hưởng, chưa hề có: “sôi nổi, nồng cháy, thương yêu đến mức tôn thờ, thương yêu đến cuồng nhiệt…”.
Tình cảm vui, buồn, thương yêu, giận dữ cũng tựa như dòng nước có độ tràn, có hẹp và mênh mông, có sức chảy nhanh, chậm. Mọi dòng nước đều có nguồn cũng như mọi tình cảm đều có nguồn. Cái nguồn tình cảm sâu xa mà Bấc tìm thấy ở Giôn Thoóc-tơn là anh đã “cứu sống nó”, anh là “ông chủ lý tưởng”. Những người khác nuôi Bấc là xuất phát từ nghĩa vụ và lợi ích kinh doanh để Bấc đi săn, giữ nhà, là vật nuôi làm cảnh… và để kéo xe trượt tuyết đi tìm vàng. Còn Giôn Thoóc-tơn đã coi Bấc là “Con cái của anh” vậy. Cái nguồn gốc ấy mới sâu sắc và cao quý, vì nó đã vượt hẳn mối quan hệ con vật với con người, đi tới mối quan hệ của tình thương, tình người. Mối quan hệ tình cảm ấy, con Bấc đã cảm nhận được bằng trực giác, bằng cảm xúc, bằng sự tinh nhạy, khôn ngoan mà chỉ có những con chó như con Bấc mới có Giôn Thoóc-tơn “đã chăm sóc”, lúc là một lời chào “hớn hở”, lúc là môt cử chỉ “thân ái”, lúc là anh ngồi xuống rất lâu “nói chuyện” với Bấc mà cả hai đều tương thân, đều đồng cảm, đều “thích thú”. Giôn Thoóc-tơn “có thói quen túm chặt lấy đầu Bấc rồi đưa đầu anh vào đầu nó, hoặc lắc nó đảo qua đảo lại, vừa lắc vừa khe khẽ thốt lên những tiếng rủa mà đối với nó lại là những lời nói nựng âu yếm”. Với con Bấc, đó là những giây phút thần tiên mà chỉ có Giôn Thoóc-tơn mới trao cho nó trong sự vuốt ve, yêu thương. Lúc đó, con Bấc cảm thấy “không có gì vui sướng bằng cái ôm ghì mạnh mẽ”, “tiếng rủa rủ rỉ bên tai”. Sự vui sướng của Bấc đến cực độ, có lúc nó cảm thấy “quà tim mình nhảy tung ra khỏi lồng ngực” .
——————HẾT——————
Trên đây là Hướng dẫn lập dàn ý và bài văn mẫu cho đề bài Cảm nghĩ về đoạn trích Con chó Bấc trong tác phẩm Tiếng gọi nơi hoang dã chi tiết và ngắn gọn nhất dành cho các em. Bên cạnh đó để học tốt các em không nên bỏ qua: Phân tích hình ảnh con chó Bấc trong truyện ngắn Tiếng gọi nơi hoang dã, Sơ đồ tư duy Con chó Bấc, Phân tích bài Con chó Bấc, Hãy phân tích và nêu cảm nghĩ của em khi đọc Con chó Bấc.
Bản quyền bài viết thuộc Trường Trung Cấp Nghề Thương Mại Du Lịch Thanh Hoá. Mọi hành vi sao chép đều là gian lận!
Nguồn chia sẻ: https://tmdl.edu.vn/cam-nghi-cua-em-sau-khi-doc-con-cho-bac/
Trang chủ: tmdl.edu.vn
Danh mục bài: Giáo dục