Dàn ý cảnh cho chữ trong Chữ người tử tù với 7 mẫu chi tiết hay chọn lọc sẽ giúp các em nắm được các luận điểm, luận cứ quan trọng để từ đó biết cách viết bài văn phân tích đầy đủ các ý và đạt điểm cao.
Cảnh cho chữ là cảnh được tác giả tập trung miêu tả, tô đâm vẻ đẹp lãng mạn của người anh hùng Huấn Cao, qua đó khẳng định được sự chiến thắng của thiên lương, của ánh sáng trước bóng tối và cái xấu. Có thể nói, cảnh cho chữ là cảnh tượng đắt giá nhất, cảnh mà xưa này chưa từng có.
Bạn đang xem bài: Dàn ý cảnh cho chữ trong Chữ người tử tù chi tiết (7 Mẫu)
Để có sự chuẩn bị tốt nhất cho bài tập làm văn, các em nên đọc kỹ dàn ý cảnh cho chữ trong Chữ người tử tù để không bỏ qua các chi tiết hay luận điểm quan trọng của bài. Ngay bây giờ, mời các em cùng tham khảo 4 mẫu Dàn ý phân tích cảnh cho chữ trong Chữ người tử tù chi tiết.
Đề bài: Lập Dàn ý phân tích cảnh cho chữ trong Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân
Xem thêm:
- Dàn ý phân tích Chữ người tử tù
- Phân tích cảnh cho chữ trong Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân
- Cảm nhận về cảnh cho chữ trong Chữ người tử tù hay nhất
Dàn ý Cảnh cho chữ trong Chữ người tử tù ngắn gọn
I. Mở bài:
Giới thiệu cảnh cho chữ trong truyện Chữ người tử tù
II. Thân bài:
Phân tích cảnh cho chữ trong Chữ người tử tù
1. Khung cảnh cho chữ trong truyện Chữ người tử tù
– Thời gian là đêm tối, khi còn tiếng gõ mõ đêm khuya
– Không gian là một căn buồng tối, ẩm ướt, chật hẹp, mạng nhện, gián chuột bò,..
– Cảnh tượng: ngọn đuốc to bùng như bùng cháy khắp phòng
2. Người trong khung cảnh cho chữ
– Huấn Cao: một người đang đeo gông, xiềng xích, đang giậm nét trên tấm lụa trắng
– Viên quản ngục: khúm núm
– Thầy thơ lại: run run
3. Nhận xét cảnh cho chữ
– Đây là cảnh tượng xưa nay chưa từng có
– Vị trí của con người bị hoán đổi cho nhau giữa người tù và viên cai tù
– Một hình ảnh đẹp nhưng ngược đời
III. Kết bài:
Nêu cảm nghĩ của em về cảnh cho chữ trong Chữ người tử tù
Dàn ý Cảnh cho chữ trong Chữ người tử tù – Mẫu 1
I. Mở bài
– Trình bày những nét tiêu biểu nhất về tác giả Nguyễn Tuân: Một nhà văn tài hoa uyên bác
– Giới thiệu truyện ngắn Chữ người tử tù và cảnh cho chữ: Chữ người tử tù là một tác phẩm tiêu biểu cho phong cách tài hoa nghệ sĩ của Nguyễn Tuân và cảnh cho chữ là một cảnh tượng “xưa nay chưa từng thấy” trong truyện ngăn này
II. Thân bài
1. Hoàn cảnh diễn ra cảnh cho chữ
– Vị trí: Cuối tác phẩm
– Hoàn cảnh: Trong đêm cuối cùng trước khi Huấn Cao phải ra pháp trường chịu án chém
2. Nội dung cảnh cho chữ:
• Cảnh cho chữ diễn ra trong:
– Thời gian: đêm trước khi Huấn Cao ra pháp trường chịu án chém, khi chỉ còn “vẳng có tiếng mõ trên vọng canh”
– Địa điểm: trại giam tỉnh Sơn
– Không gian: buồng tối chật hẹp, ẩm ướt…
• Đây là “cảnh tượng xưa nay chưa từng có” :
– Thông thường, việc cho chữ, xin chữ thường được diễn ra ở những nơi thanh cao; ở đây lại diễn ra trong buồng giam tối tăm, tường đầy mạng nhện, đất bừa bãi phân chuột, phân gián.
– Thân phận và hành động của người cho chữ và nhận chữ đặc biệt:
- Người cho chữ: Huấn Cao- người tử tù sắp chịu án chém, bị mất tự do lại nổi bật và đẹp đẽ, hiên ngang dậm tô nét chữ vuông tươi tắn ⇒ trở thành người nghệ sĩ.
- Người nhận chữ: viên quản ngục- một người ngày thường nắm quyền cai quản tù nhân trong tay nay khúm núm, kính cẩn thu những đồng tiền kẽm đánh dấu ô chữ
– Xây dựng được các cặp phạm trù đối lập nhau: trong cảnh có sự đối lập giữa cảnh vật, đồ vật, màu sắc, âm thanh, mùi vị…một cách gay gắt để làm nổi bật bức tranh bi hùng, đó là sự đối lập giữa: Ánh sáng – bóng tối, cái thiện- cái ác, cái đẹp- cái xấu xa, cái cao cả- cái thấp hèn, tự do- ràng buộc, thơm tho( mùi mực)- ẩm mốc( mùi nhà giam phân chuột, phân gián)
⇒ Tất cả những lí do trên đã làm nên “một cảnh tượng xưa nay chưa từng có”.
• Huấn Cao khuyên quản ngục thay chốn ở (khuyên về nhà quê) rồi hãy nghĩ tới việc chơi chữ bởi nếu cứ tiếp tục ở chốn “lao xao” thì sẽ ” khó giữ thiên lương cho lành vững” .
⇒ Sâu xa hơn việc cho chữ chính là bài học về lẽ sống rất chân thành.
• Chi tiết quản ngục cúi đầu vái lạy người tử tù Huấn Cao: sự thức tỉnh trước cái đẹp, quản ngục đã thoát ra những cái tầm thường, ràng buộc để vươn tới cái cao đẹp.
3. Nghệ thuật xây dựng cảnh cho chữ
– bút pháp lãng mạn lí tưởng hóa
– nghệ thuật đối lập
– khả năng dựng cảnh và tài năng ngôn ngữ tài tình
– nhịp văn chậm rãi càng làm cho những câu, chữ ấy thấm sâu hơn vào lòng độc giả.
4. Ý nghĩa cảnh cho chữ
– Giữa chốn ngục tù tàn bạo, chính người tử tù lại là người làm chủ.Nhưng nhìn sâu xa hơn,trong khoảnh khắc ấy, cả hai dường như rũ bỏ mọi sự ràng buộc lễ giáo để trở thành những tâm hồn tri kỉ, đồng điệu.
– Qua cảnh tượng này, chủ đề tác phẩm đượcthể hiện sâu sắc , đó là sự chiến thắng của ánh sáng đối với bóng tối, của cái đẹp đối với cái xấu xa, của cái thiện đối với cái ác…
– Toàn bộ cảnh cho chữ là bài ca tôn vinh cái đẹp, cái thiện, cái thiên lương của con người trong hoàn cảnh tối tăm ngục tù bậc nhất.
⇒ Đoạn văn thể hiện sâu sắc quan điểm tư tưởng và nghệ thuật của Nguyễn Tuân.
III. Kết luận
– Khẳng định lại đây là cảnh tượng tiêu biểu nhất làm nên thành công của tác phẩm
Dàn ý Cảnh cho chữ trong Chữ người tử tù – Mẫu 2
I. Mở bài
– Giới thiệu về nhà văn Nguyễn Tuân, nội dung chính của truyện ngắn Chữ người tử tù.
– Giới thiệu cảnh cho chữ – một cảnh tượng “xưa nay chưa từng có” được Nguyễn Tuân xây dựng.
II. Thân bài
1. Sự chiến thắng của ảnh sáng đối với bóng tối
Ở đây, không chỉ là sự đối lập của ánh sáng và bóng tối theo ý nghĩa sắc màu vật lí, mà sâu xa hơn và khái quát hơn, đây là sự đối lập mang ý nghĩa nhân sinh của con người: ánh sáng của lương trí, thiên lương và bóng tối của tàn bạo, độc ác. Ánh sáng của thiên lương đã xua tan và đẩy lùi bóng tối của tàn bạo chính tại nơi tù ngục này. Ánh sáng ấy đã khai tâm, đã cảm hóa con người lầm đường trở về với cuộc sống lương thiện.
2. Sự chiến thắng của cái đẹp, cái cao thượng đối với sự phàm tục, sự nhơ bẩn
Sự phàm tục, sự nhơ bẩn: “một buồng chật hẹp, ẩm ướt, tường đầy mạng nhện, tổ rệp, đất bừa bãi phân chuột, phân gián”;
Cái đẹp, cái cao thượng: “màu trắng tinh của phiến lụa óng và mùi thơm từ châu mực bốc lên – điều dường như không thể có trong chốn tù ngục. Màu trắng của phiến lụa tượng trưng cho sự tinh khiết còn mùi thơm của thỏi mực là hương thơm của tình người, tình đời”.
Sự đối lập nói trên đã nêu bật sự chiến thắng của cái đẹp, cái cao thượng đối với sự phàm tục, sự nhơ bẩn.
3. Sự chiến thắng của tinh thần bất khuất trước thái độ cam chịu nô lệ
– Sự thay bậc đổi ngôi: người tù lại như người làm chủ; còn bọn ngục lại khúm núm, sợ hãi và xúc động.
– Sự chiến thắng của tinh thần bất khuất trước thái độ cam chịu nô lệ đã được khắc họa đậm nét trong cảnh cho chữ và những con người trong cảnh ấy. Nêu bật sự chiến thắng của cái đẹp, cái thiện, của thiên lương con người: “Kẻ mê muội này xin bái lĩnh”.
III. Kết bài
– Khẳng định giá trị nhân văn cao đẹp của cảnh cho chữ.
– Ý nghĩa nhân văn và giá trị nhân đạo sâu sắc của sự chiến thắng đó (lúc bấy giờ và bây giờ).
Dàn ý Cảnh cho chữ trong Chữ người tử tù – Mẫu 3
I. Mở bài:
– Nguyễn Tuân là nhà văn yêu cái đẹp và luôn hướng tới nó. Văn ông không thiếu những con người, những hoàn cảnh đẹp đến hoàn bích mà cảnh cho chữ trong Chữ người tử tù là ví dụ điển hình.
– Trong tác phẩm Chữ người tử tù thì cảnh cho chữ chính là trung tâm của mọi giá trị nghệ thuật, nó vừa khắc họa chân dung người tử tù hiên ngang, thi vị lại vừa thể hiện được tư tưởng nhân văn sâu sắc.
– Cảnh cho chữ là một áng văn “xưa nay chưa từng có”
II. Thân bài
1. Tóm tắt hoàn cảnh trước khi cho chữ
– Người tù Huấn Cao: vốn là người có tâm hồn phóng khoáng, thích tự do và chán ghét những kẻ nhũng nhiễu nhân dân. Ông còn là người nghệ sĩ tài năng yêu thích cái đẹp và luôn giữ gìn thiên lương trong sáng. Huấn Cao cũng có nguyên tắc riêng của mình, ông viết chữ nổi tiếng nhưng chỉ cho những người ông quý, không bao giờ cúi đầu trước uy quyền và đồng tiền.
– Quản ngục: một người có thiên lương, biết quý trọng người hiền và yêu cái đẹp nhưng lại làm nghề quản ngục. Khao khát được chữ của Huấn Cao treo trong nhà là khao khát lớn đời ông.
– Cảnh cho chữ diễn ra trong ngục tối.
– Trong bối cảnh giữa một người tù và một tên quản ngục, ban đầu Huấn Cao không nhận ra tấm lòng của viên quản ngục nhưng sau đó người tử tù không thể từ chối mong muốn chính đáng của một người biệt nhỡn liên tài.
2. Diễn biến cảnh cho chữ trong Chữ người tử tù
– Thời gian: Tình huống cho chữ diễn ra hết sức tự nhiên trong thời gian giữa đêm nhưng lại là thời gian cuối cùng của một con người tài hoa.
– Không gian: Cảnh cho chữ thiêng liêng lại được diễn ra trong cảnh u ám của ngục tối. Bối cảnh được khắc họa trên nền đất ẩm thấp, mùi hôi của dán, chuột…
– Người cho chữ là người tử tù nhưng oai phong, đang trong tư thế ban ân huệ cuối cùng của mình cho người khác. Kẻ xin chữ lẻ ra là người có quyền hành hơn nhưng cúi đầu mang ơn.
3. Giải thích tại sao Cảnh cho chữ là cảnh tượng xưa nay chưa từng có:
– Thông thường người ta chỉ sáng tác nghệ thuật ở nơi có không gian rộng rãi, trang nghiêm hay ít nhất là nơi sạch sẽ, đằng này cảnh cho chữ lại diễn ra nơi cái ác ngự trị.
– Người nghệ sĩ làm ra tác phẩm nghệ thuật phải thật sự thoải mái về tâm lí, thể xác trong khi Huấn Cao phải đeo gông, xiềng xích và nhận án tử vào ngày hôm sau.
– Người quản ngục là người có quyền bắt buộc kẻ tử tù nhưng ngược lại kẻ tử tù lại ở vị thế cao hơn có quyền cho hay không cho chữ.
4. Ý nghĩa của cảnh cho chữ trong Chữ người tử tù
– Ca ngợi tấm lòng thiên lương của hai nhân vật Huấn Cao và viên quản ngục
– Ca ngợi sự chiến thắng của cái đẹp dù ở nơi u ám nhất.
– Khẳng định vẻ đẹp tâm hồn trong con người của Huấn Cao từ đó thể hiện quan niệm thẩm mĩ của Nguyễn Tuân.
III. Kết bài
– Khái quát lại vấn đề
Dàn ý Cảnh cho chữ trong Chữ người tử tù – Mẫu 4
1. Mở bài
– Dẫn dắt vấn đề: Nguyễn Tuân là nhà văn với phong cách tài hoa, uyên bác, luôn nhìn con người trên phương diện nghệ sĩ; tác phẩm Chữ người tử tù là thiên truyện thể hiện rõ nhất đặc điểm phong cách ấy của Nguyễn Tuân.
– Nêu vấn đề cần nghị luận: Cảnh Huấn Cao cho chữ quản ngục trong tác phẩm được đánh giá là xuất sắc bởi ý nghĩa nhân văn và giá trị nghệ thuật.
2. Thân bài
* Khái quát vài nét về nhân vật Huấn Cao và quản ngục:
– Huấn Cao: Là người tài hoa và khí phách – có tài viết chữ rất nhanh và đẹp, hành động dỗ gông và câu nói khinh bạc với quản ngục “Ngươi hỏi ta muốn gì?… vào đây”.
– Quản ngục: Là “thanh âm trong trẻo chen vào giữa một bản đàn mà nhạc luật đều hỗn loạn xô bồ”, luôn sẵn sàng biệt đãi và mong mỏi xin được chữ của Huấn Cao.
=> Vẻ đẹp của hai nhân vật được kết tinh và làm nổi bật nhất trong cảnh cho chữ “xưa nay chưa từng có”.
* Cảnh cho chữ:
– Trước khi cho chữ:
- Tâm trạng quản ngục khi tiếp nhận công văn: “tái nhợt người đi” khi nghe tin ông Huấn sắp bị giải vào pháp trường.
- Tâm trạng Huấn Cao khi nghe được mong mỏi của quản ngục: Lặng nghĩ một lát rồi mỉm cười “Ta cảm cái tấm lòng… trong thiên hạ”.
– Cảnh cho chữ diễn ra trong hoàn cảnh:
- Thời gian: Đêm khuya.
- Không gian: Buồng giam nhà tù đầy chật chội, ẩm mốc, “tường đầy màng nhện, đất bừa bãi phân chuột, phân gián”.
- Vị thế của người cho chữ và người xin chữ: Kẻ cho chữ lại “cầm đầu cuộc khởi nghĩa chống lại triều đình”, người xin chữ lại là quan chức thuộc bộ máy của triều đình.
=> Xét về địa vị xã hội: Họ đối lập nhau; nhưng ở phương diện nghệ thuật: Họ là tri âm, tri kỉ, hiểu nhau bởi cả hai đều hướng tới vẻ đẹp vượt lên thực tại tầm thường.
– Vẻ đẹp khí phách và tài hoa của Huấn Cao:
- Hành động: “một người tù cổ đeo gông… trắng tinh”.
- Phong thái khi cho chữ: Ung dung, bình thản thay bút con, đề lạc quản.
=> Người nghệ sĩ say mê sáng tạo cái đẹp, viết chữ thoải mái, tự do như ở chốn thư phòng.
+ Khuyên quản ngục: “Ở đây lẫn lộn… nhem nhuốc cái đời lương thiện đi”.
=> Biết trân trọng cái đẹp và vẻ đẹp của con người.
– Vẻ đẹp của quản ngục:
- Trân trọng cái đẹp, người tài: “Khúm núm cất những đồng tiền… phiến lụa óng”
- Hành động “ngục quan cảm động, vái người tù một cái”, chắp tay “Kẻ mê muội… bái lĩnh” => Sự cảm động, thần phục của quản ngục, vẻ đẹp phẩm chất đáng quý, đáng trân trọng.
* Ý nghĩa của cảnh cho chữ:
– Cái đẹp dù trong hoàn cảnh nào cũng có khả năng cứu vớt những người lầm đường, lạc lối.
– Cái đẹp luôn phải gắn liền với cái thiện.
* Nghệ thuật:
– Thủ pháp đối lập, tương phản giữa ánh sáng – bóng tối, giữa hoàn cảnh tối tăm – vẻ đẹp tỏa sáng của con người, giữa vị thế xã hội của quản ngục – tù nhân.
– Tạo dựng không khí cổ kính => Mang đến sự thiêng liêng, cao quý của nghệ thuật thư pháp.
3. Kết bài
– Khẳng định lại giá trị nghệ thuật và ý nghĩa nhân văn của tác phẩm Chữ người tử tù.
– Nêu cảm xúc, đánh giá của bản thân về vấn đề nghị luận đó.
Dàn ý Cảnh cho chữ trong Chữ người tử tù – Mẫu 5
I. Mở bài
- Giới thiệu đôi nét về nhà văn Nguyễn Tuân, tác phẩm Chữ người tử tù.
- Dẫn dắt để giới thiệu đến cảnh cho chữ – một cảnh tượng xưa nay chưa từng có.
II. Thân bài
1. Tóm tắt tác phẩm
“Chữ người tử tù” kể về Huấn Cao – lãnh đạo của cuộc khởi nghĩa thất bại, bị triều đình bắt và kết án tử hình. Trước khi được giải đến kinh thành để hành hình, bị đưa đến trại giam ở tỉnh Sơn. Viên quản ngục tỉnh Sơn nghe danh Huấn Cao là một người nổi tiếng là người có tài viết chữ đẹp nên ngưỡng mộ đã lâu. Khi kẻ tử tù đến trại giam, viên quản ngục đã đối xử biệt đãi, nhưng chỉ nhận được sự khinh bạc của Huấn Cao. Đến khi nhận ra được tấm lòng của viên quản ngục, Huấn Cao đã quyết định cho chữ. Cảnh cho chữ diễn ra trong phòng giam chật hẹp và tối tăm, nhưng những nét chữ “rồng bay phượng múa” lại thể hiện cái chí lớn của một con người. Sau khi cho chữ, Huấn Cao khuyên viên quản ngục thoát khỏi nơi nhà lao, về quê để giữ lấy “thiên lương trong sáng”. Viên quản lục nghe xong lời khuyên của Huấn Cao cảm động, chắp tay vái lạy rồi nói: “Kẻ mê muội này xin lĩnh ý”.
2. Phân tích cảnh cho chữ
a. Hoàn cảnh cho chữ
– Thời gian nghệ thuật Đêm hôm ấy, lúc trại giam tỉnh Sơn chỉ còn vắng có tiếng mõ trên vọng canh.
– Không gian nghệ thuật: Trong một buồng tối chật hẹp, ẩm ướt, tường đầy mạng nhện, đất bừa bãi phân chuột, phân gián.
– Vị thế bị đảo ngược:
- Người xin chữ: viên quan coi ngục – người có quyền thì lại khúm núm, run run.
- Kẻ cho chữ: một người tù, cổ đeo gông, chân vướng xiềng thì lại hiên ngang, thoải mái.
b. Diễn biến cảnh cho chữ
– Người tù đang dậm tô nét chữ trên tấm lụa trắng tinh căng trên mảnh ván.
– Người tù viết xong một chữ, viên quản ngục lại vội khúm núm cất những đồng tiền kẽm đánh dấu ô chữ đặt trên phiến lụa óng. Và cái thầy thơ lại gầy gò, thì run run bưng chậu mực.
– Huấn Cao nói những lời cuối với Quản ngục: “Ở đây lẫn lộn. Ta khuyên thầy Quản nên thay chốn ở đi….”.
=> Lời khuyên của Huấn Cao với viên quản ngục chứng tỏ nhân vật không chấp nhận cái đẹp lẫn lộn cùng cái ác, muốn thưởng thức cái đẹp phải chăm lo, giữ gìn cái thiên lương. Lời khuyên chân thành của Huấn Cao khiến nhân vật như trở thành người khai sáng, người đi truyền đạo giáo.
c. Ý nghĩa của cảnh cho chữ
– Khẳng định thiên lương trong sáng, tốt đẹp của Huấn Cao, viên quản ngục.
– Thể hiện quan điểm của Nguyễn Tuân về cái đẹp: Cái đẹp có thể nảy sinh ngay cả trong hoàn cảnh tối tăm, xấu xa. Nhưng nó không thể tồn tại song song cùng với cái xấu, cái ác.
III. Kết bài
- Khẳng định giá trị nội dung và nghệ thuật của cảnh cho chữ.
- Đánh giá về tài năng văn chương của Nguyễn Tuân.
Dàn ý Cảnh cho chữ trong Chữ người tử tù – Mẫu 6
1. Mở bài
– Mở đầu bài dàn ý phân tích cảnh cho chữ, các bạn cần giới thiệu khái quát về tác giả Nguyễn Tuân. Ông là một nghệ sĩ có tâm hồn tha thiết với cái đẹp. Ông luôn hướng về nó với cả trái tim. Văn chương của ông luôn vẽ nên những bức chân dung và cảnh tượng đẹp đến ngỡ ngàng. Trong đó, tình huống cho chữ trong ngục tù ở tác phẩm Chữ người tử tù là ví dụ tiêu biểu.
– Khái quát cảnh cho chữ: tình huống này xảy ra giữa Huấn Cao và viên quản ngục cùng thầy thơ trong chốn lao tù tăm tối. Đây là cảnh tượng mà theo tác giả là “xưa nay chưa từng có”. Cảnh ấy mang giá trị nhân văn sâu sắc lẫn giá trị nghệ thuật độc đáo.
2. Thân bài
Luận điểm 1: Khái quát hoàn cảnh dẫn đến tình huống cho chữ
– Trước tiên cần nói về hai nhân vật chính tử tù Huấn Cao và viên quản ngục. Huấn cao là một anh hùng thời loạn. Ông khởi nghĩa chống lại triều đình để bảo vệ dân đen. Ông là một nghệ sĩ tài hoa với tài viết chữ nổi tiếng. Tuy nhiên ông có nguyên tắc sống riêng khi chỉ cho chữ những ai yêu quý, trân trọng, mà không bao giờ chịu quỳ gối trước quyền uy, tiền tài. Ông thích sự tự do, yêu cái đẹp và thiện lương. Trong khi đó viên quản ngục là một người tử tế, biết quý trọng người tài và cũng vô cùng yêu cái đẹp. Mặc dù làm nghề cai ngục nhưng ông vẫn luôn giữ trong mình khát khao xin được chữ Huấn Cao. Ông cũng nể phục trước tài năng đức độ của người tử tù.
– Chính vì thế, tình huống truyện độc đáo đã xảy ra. Huấn Cao khi biết viên quản ngục dù sống trong bùn đen nhưng vẫn không hôi tanh mùi bùn nên đã đồng ý cho chữ.
Luận điểm 2: cảnh cho chữ diễn ra trong lao tù
Lập dàn ý phân tích cảnh cho chữ các bạn cần nhấn mạnh về thời gian và không gian diễn ra tình huống ấy.
– Về thời gian, cảnh cho chữ này diễn ra vào thời gian giữa đêm khuya thanh vắng. Đặc biệt đó là đêm cuối cùng trước khi Huấn Cao, con người tài hoa, nghĩa hiệp phải thi hành án xử.
– Về không gian, thật quá đặc biệt. Bởi thông thường, cảnh cho chữ thiêng liêng, nghệ thuật sẽ diễn ra nơi thư phòng với hương thơm ngào ngạt, ánh đèn sáng tỏ. Nhưng ở đây, ngược lại, cảnh cho chữ lại diễn ra trong ngục tù, nơi tận cùng của xã hội, trên nền đất ẩm thấp, mùi hôi thối của phân gián, chuột và dưới ánh sáng của một ngọn đuốc…
– Về con người thực hiện cảnh cho chữ đó cũng vô cùng khác biệt. Bởi người cho chữ mặc dù bị cùm gông nhưng vẫn ung dung, tự tại, oai phong phóng bút với những nét bút đẹp tuyệt trần. Trong khi đó, viên quản ngục và thầy thơ lại cúi đầu đón nhận như một đặc ân từ tử tù.
– Cho chữ xong, Huấn Cao còn khuyên nhủ viên quản ngục hãy tìm nghề khác, làm nghề nào để có thể trở về với sự thiện lương vốn có.
– Khẳng định ý nghĩ của cảnh cho chữ đó là dù bóng tối có che phủ như thế nào thì cái đẹp vẫn luôn vươn lên, sáng rực rỡ.
Luận điểm 3: vì sao nói đây là cảnh “xưa nay chưa từng có”
Trong dàn ý phân tích cảnh cho chữ, các bạn cần đưa ra lí do vì sao Nguyễn Tuân khẳng định đây là cảnh ” xưa nay chưa từng có”
Thứ nhất, không gian cho chữ khác lạ. Thường, người ta sẽ cho chữ nơi tôn nghiêm, nơi cái đẹp ngự trị nhưng đây lại là chốn dung thân của cái ác. Nơi giam giữ tất cả những tên tù tội, không còn quyền làm người bình thường.
Thứ hai, khi sáng tác nghệ thuật, người nghệ sĩ phải có tâm trọng và tư thế thoải mái, tự do, phóng khoáng. Thế nhưng, ngược lại, Huấn Cao lại ở trong thế bị cùm gông, xiềng xích và cái án tử hình treo lơ lửng trên đầu.
Thứ ba, người xin chữ không phải là người thấp cổ bé họng, người dân thường. Mà lại là một người có chức có quyền. Người có vị thế cao hơn tên tử tù kia. Thế nhưng, viên quản ngục lại tỏ ra khúm núm, run sợ trước tên tử tử.
Dẫn chứng: “Đêm hôm ấy, lúc trại giam tỉnh Sơn chỉ còn vẳng tiếng mõ trên vọng canh, một cảnh tượng xưa nay chưa từng có đã bày ra trong buồng tối chật hẹp, ẩm ướt, tường đầy mạng nhện, tổ rệp, đất bừa bãi phân chuột và gián. Trong một không khí tỏa như đám cháy, ánh sáng đỏ ngòm của một bó đuốc tẩm dầu rọi lên trên ba cái đầu người đang chăm chú trên một tấm lụa bạch còn nguyên vẹn lần hồ. Khói bốc tỏa cay mắt làm họ dụi mắt lia lịa. Một tên tù cổ đeo gông, chân vướng xiềng đang đậm tô nét chữ trên tấm lụa trắng tinh căng phẳng trên mảnh ván”.
“Tên tù viết xong một chữ, tên quản ngục lại khúm núm cất những đồng tiền kẽm đánh dấu ô chữ đặt trên phiến lụa óng. Và cái thầy thơ lại gầy gò thì run run bưng chậu mực. Thay bút con, đề xong lạc khoản, ông Huấn Cao thở dài, buồn bã đỡ viên quản ngục đứng thẳng dậy và đĩnh đạc…”
Luận điểm 4: ý nghĩa sâu sắc của cảnh cho chữ
Ở phần cuối phần thân bài trong dàn ý phân tích cảnh cho chữ, các bạn cần nhấn mạnh đến những ý nghĩa sâu sắc của tình huống này.
Thứ nhất, đó là ngợi ca tấm lòng lương thiện của hai nhân vật chính, Huấn Cao và viên quản ngục.
Thứ hai, đó là ca ngợi chiến thắng vang dội nhất của cái đẹp dù trong bất cứ hoàn cảnh nào. Dẫn chứng hình ảnh ánh sáng từ bó đuốc đã thắp sáng lên cả một vùng tối tăm của nhà lao. Dường như ánh sáng và vẻ đẹp của cảnh cho chữ đã đẩy lùi mọi sự xấu xa, hôi thối khỏi quầng sáng của mình.
Thứ ba, ý nghĩa của cảnh cho chữ còn thể hiện ở việc khẳng định vẻ đẹp của tâm hồn Huấn Cao. Từ đó, gợi mở ra quan niệm, gu thẩm mỹ của nhà văn. Cả nhà văn Nguyễn Tuân lẫn Huấn Cao đều cho rằng, những ai yêu cái đẹp, biết trân quý cái đẹp đều có bản tính thiện lương. Có thể có người do hoàn cảnh xô đẩy mà rơi vào cảnh bùn nhơ nhưng tâm hồn họ vẫn trong sáng, tốt bụng. Và theo nhà văn, cái đẹp có thể gột rửa và làm sạch tâm hồn con người.
3. Kết bài
Trong phần kết bài dàn ý phân tích cảnh cho chữ trong Chữ người tử từ, các bạn cần một lần nữa khẳng định lại vẻ đẹp hoàn mỹ và có 1-0-2 của cảnh tượng này. Đồng thời, nhấn mạnh ý nghĩa nhân văn sâu sắc cùng nghệ thuật xây dựng tình huống truyện đặc sắc của nhà văn Nguyễn Tuân.
Qua đó, các bạn nêu rõ thông điệp và quan điểm về cái đẹp của nhà văn Nguyễn Tuân trước cái đẹp, sự tử tế và những tâm hồn thiện lương.
***************
Để có sự chuẩn bị tốt nhất cho bài tập làm văn, các em nên đọc kỹ dàn ý cảnh cho chữ trong Chữ người tử tù để không bỏ qua các chi tiết hay luận điểm quan trọng của bài.
Chữ người tử tù của tác giả Nguyễn Tuân được biên soạn trong chương trình SGK Văn lớp 11. Qua truyện ngắn Nguyễn Tuân đã khắc họa thành công hình tượng Huấn Cao- môt con người tài hoa, có cái tâm trong sáng và khí phách hiên ngang bất khuất.
Đăng bởi: Trường Trung Cấp Nghề Thương Mại Du Lịch Thanh Hoá
Chuyên mục: Giáo Dục
Bản quyền bài viết thuộc Trường Trung Cấp Nghề Thương Mại Du Lịch Thanh Hoá. Mọi hành vi sao chép đều là gian lận!
Nguồn chia sẻ: https://tmdl.edu.vn https://tmdl.edu.vn/dan-y-canh-cho-chu-trong-chu-nguoi-tu-tu/
Trang chủ: tmdl.edu.vn
Danh mục bài: Giáo dục