Giáo dục

Hãy tưởng tượng cuộc gặp gỡ với chú bé Lượm trong một lần đi liên lạc

Đề bài: Hãy tưởng tượng cuộc gặp gỡ với chú bé Lượm trong một lần đi liên lạc

hay tuong tuong cuoc gap go voi chu be luom trong mot lan di lien lac

Bạn đang xem bài: Hãy tưởng tượng cuộc gặp gỡ với chú bé Lượm trong một lần đi liên lạc

 

Phần 1: Dàn ý hãy tưởng tượng cuộc gặp gỡ với chú bé Lượm trong một lần đi liên lạc

Xem chi tiết Dàn ý hãy tưởng tượng cuộc gặp gỡ với chú bé Lượm trong một lần đi liên lạc tại đây

 

Phần 2: Bài văn mẫu Hãy tưởng tượng cuộc gặp gỡ với chú bé Lượm trong một lần đi liên lạc

Bài làm:

“Bỗng loè chớp đỏ,
Thôi rồi, Lượm ơi!
Chú đồng chí nhỏ,
Một dòng máu tươi!”

Giọng đọc của cô sáng nay cứ vang vọng bên tai tôi, đưa tôi chìm vào giấc ngủ…

Tôi đang ở giữa cánh đồng cùng lũ trẻ con gần nhà bà ngoại. Trên tay chúng tôi là những chiếc diều với hình thù ngộ nghĩnh. Bây giờ đang là buổi sáng. Bầu trời hôm nay không xanh trong như mấy hôm trước mà pha chút sắc trắng của những chòm mây bồng bềnh. Nắng rải đầy khắp cánh đồng. Màu nắng với màu lúa chín quyện vào nhau tạo nên sắc vàng rực rỡ của ngày mùa. Đang mải miết chạy theo những cánh diều trên con đường nhỏ hẹp ven ruộng, tôi thấy một chú bé chạc tuổi chúng tôi đang tung tăng trên đường, ngược hướng với chúng tôi. Chú không đi chơi thả diều như chúng tôi. Tôi cũng không thấy chú giống vẻ đi chơi. Chú ta mặc một bộ quần áo như các chiến sĩ vệ quốc tôi từng thấy trong tranh ảnh, đầu đội chiếc mũ ca lô hơi chếch về một bên. Tới gần, tôi mới để ý vẻ mặt vui tươi, hồn nhiên của người bạn đặc biệt này. Một đứa trong nhóm tụi tôi cất tiếng:

– Cậu đi đâu đó?

Cậu bạn dừng chân đáp lời:

– Tớ đi công việc. Còn các cậu?

Tôi bèn nói:

– Nhìn thế này còn hỏi? Bọn tớ đang chơi thả diều.

Chú bé gương mặt nghĩ ngợi rồi mỉm cười:

– Thế à? Vui thế nhỉ?

– Tớ thấy cậu quen lắm! – Tôi liền nói khi trong đầu cứ mang mang mình từng gặp người này ở đâu đó.

– Tớ là Lượm. Tớ thường đi qua cánh đồng này. – Cậu bạn đáp.

“Lượm? Chú bé Lượm mà tôi đã học trên lớp ư? Thật diệu kì!” – Tôi ngạc nhiên nghĩ.

– Thôi! Các cậu chơi vui nhé! Tớ phải đi rồi! – Cậu bạn vẫy tay chào tạm biệt chúng tôi.

Tôi dõi theo bóng dáng chú Lượm. Đúng là Lượm rồi! Đôi chân chú thoăn thoắt, vừa đi vừa huýt sáo vang. Bóng chiếc mũ ca lo của cậu dần khuất sau đám lúa vàng. Tôi vẫn ngẩn người nhìn theo. Bỗng trên vòm trời xanh xen trắng kia xuất hiện những chiếc máy bay khổng lồ. Như biết trước chuyện gì sẽ xảy đến, tôi chạy lao về phía Lượm, gọi theo mãi nhưng chẳng thấy cậu dừng. Từ trên cao, chiếc máy bay thả bom xuống cánh đồng. Một tiếng nổ dữ dội vang lên. Chiếc mũ ca lô của chú bé Lượm tinh nghịch ban nãy biến mất. Tôi chỉ thấy trên cánh đồng là hình ảnh Lượm đang nằm. Những giọt máu đỏ tươi khẽ chảy trên những lá lúa vàng. Miệng chú vẫn vẻ vui tươi. Tôi cố chạy thật nhanh đến bên cậu. Nhưng chạy mãi, chạy mãi vẫn không tới.

“Ai xôi lạc, bánh khúc đi…” – Tiếng rao lớn dưới lòng đường làm tôi chợt tỉnh giấc. Dưới ánh mờ của chiếc đèn ngủ, tôi liếc nhìn chiếc đồng hồ. 11 giờ đêm! Thì ra tôi vừa nằm mơ. Một giấc mơ diệu kì! Một cuộc gặp thoáng qua nhưng đầy ấn tượng. Hình ảnh Lượm trong bài giảng của cô quả thực ấn tượng mạnh với tôi.

Bản quyền bài viết thuộc Trường Trung Cấp Nghề Thương Mại Du Lịch Thanh Hoá. Mọi hành vi sao chép đều là gian lận!
Nguồn chia sẻ: https://tmdl.edu.vn/hay-tuong-tuong-cuoc-gap-go-voi-chu-be-luom-trong-mot-lan-di-lien-lac/

Trang chủ: tmdl.edu.vn
Danh mục bài: Giáo dục

Lương Sinh

Lương Sinh là một tác giả đầy nhiệt huyết trong lĩnh vực giáo dục, ngoại ngữ và kiến thức. Với hơn 10 năm kinh nghiệm làm việc trong ngành, cô đã tích lũy được rất nhiều kiến thức và kỹ năng quan trọng. Với tình yêu với ngôn ngữ và mong muốn chia sẻ kiến thức, Lương Sinh đã quyết định sáng lập blog tmdl.edu.vn. Trang web này không chỉ là nơi chia sẻ những kinh nghiệm và kiến thức cá nhân của cô, mà còn là một nguồn thông tin hữu ích cho những người quan tâm đến giáo dục, kiến thức và ngoại ngữ. Đặc biệt là tiếng Anh và tiếng Trung Quốc.
Back to top button