Bài văn tả cây bóng mát lớp 4
Tả một cây có bóng mát là đề tài tập làm văn thường gặp đối với học sinh tiểu học. Các đoạn văn tả cây có bóng mát mà chúng tôi giới thiệu có ngôn từ mạch lạc, giản dị sẽ là tài liệu tham khảo hữu ích cho các em học sinh học tốt môn Tiếng Việt lớp 4.
Bạn đang xem bài: Top 7 Tả một cây có bóng mát hay nhất 2022
Tập làm văn 4: Tả cây có bóng mát
Đề bài: Trên đường đến trường hoặc những lúc nghỉ giải lao giữa giờ, em và các bạn thường nghỉ chân, vui đùa dưới bóng cây có tán lá xum xuê, hãy tả lại cây có bóng mát đó cho mọi người cùng biết.
1. Tả một cây có bóng mát: Tả cây phượng
Ngay giữa sân trường tôi sừng sững một cây phượng. Tôi không biết “bác” được trồng từ lúc nào. Tôi chỉ biết rằng khi tôi cắp sách tới trưởng thì “bác” đã già, già lắm.
Nhìn từ xa, cây như một người khổng lồ, mái tóc màu xanh. Thân cây to, hai người ôm không xuể, vỏ cây xù xì nổi lên những u cục như người bị bướu. Nhưng ít ai biết rằng trong lớp vỏ xù xì đó dòng nhựa mát lành đang cuồn cuộn chảy để nuôi cây. Mùa xuân về, cây đâm chồi nảy lộc. Lá phượng giống lá me, mỏng, nhìn như những hạt cốm non. Những cành cây mập mạp như hàng trăm cánh tay đưa ra, đón ánh sáng mặt trời để sưởi ấm cho mình. Rồi những tiếng ve râm ran đầu tiên của mùa hạ cất lên, cây bắt đầu trổ hoa. Khi chưa muốn khoe vẻ đẹp của mình, hoa e lệ ẩn mình trong khi đài hoa xanh mỡ màng. Từng nụ, từng nụ uống sương đêm và tắm nắng mai rồi từ từ hé nở. Hoa phượng có năm cánh, mượt như nhung, toàn một màu đỏ thắm. Nhị hoa dài, xung quanh có một lớp phấn hung hung vàng. Hết mùa hoa, trên cây lấp ló những chùm quả phượng. Quả phượng giống quả bồ kết nhưng dài và to hơn.
Mỗi lần hoa phượng nở, lòng chúng tôi rộn lên bao cảm xúc, vừa vui lại vừa buồn, lại xen cả lo lắng. Tôi vui vì sắp dược nghỉ hè, buồn phải xa ngôi trường, còn lo lắng vì mùa thi đang đến. Các bạn ơi! Hôm nay bắt đầu ngày thi rồi đây. Buổi trưa, tôi vui vẻ đến khoe điểm mười đỏ chói với “bác” phượng già.
Hàng ngày, chúng tôi tưới nước cho cây. Đôi lúc lại có một số cậu học trò tinh nghịch trèo lên cây để hái quả. Làm sao quên được những kỉ niệm êm đẹp về người “bạn già” luôn chia sẻ niềm vui nỗi buồn với chúng tôi trong học tập. Thế rồi, chúng tôi phải nghỉ hè, xa bạn bè, xa cô giáo, xa “bác” phượng kính yêu.
2. Bài văn tả cây bóng mát lớp 4: Cây xà cừ
Nếu gọi các loài cây trong sân trường em là một đại gia đình thì gia đình ấy có rất nhiều thế hệ. Trong đó những cây xà cừ cổ thụ chắc chắn đứng ở vị trí cao nhất, già cả nhất trong gia đình các loài cây.
Bốn cây xà cừ cổ thụ sừng sững được trồng ở bốn góc sân trường em, cho đến nay sân trường đã gần như rợp bóng râm nhờ có bốn cây xà cừ to lớn này. Các rễ cây xà cừ rất to, mọc chồi lên trên mặt đất, đâm nứt vỡ cả những thành bê tông được xây làm bồn cây. Thân cây xà cừ to phải ba bạn nhỏ chúng em vòng tay nhau mới ôm hết được, tuy nhiên ôm xong cũng thấy đau vì thân cây có vỏ cứng, rất xù xì. Bên trong lớp vỏ ấy còn có thể là nhà của các bạn kiến, nhà của bạn nhện nào đó hoặc là một chú sâu nhỏ, mỗi khi bị cạy ra là chúng đều chạy tán loạn khắp thân cây.
Cây xà cừ có nhiều cành to, vươn khỏe nên tán rất rộng. Những tán lá xếp dày chồng chất lên nhau chẳng để ánh nắng xuyên qua. Xà cừ không có hoa rực rỡ nhưng vẫn cho quả rất sai, mỗi lần nhìn thấy quả xà cừ chúng em lại rất bất ngờ vì không biết chúng đã có từ bao giờ. Chỉ có thể đợi quả rụng xuống rồi nhặt lên cùng chơi vì cây quá cao để chúng em có thể tự hái quả. Vào những ngày mùa hè, khi phải học thể dục ngoài trời, thầy giáo luôn cho chúng em đứng học dưới tán cây xà cừ, vừa tránh nắng lại rất mát mẻ.
Đối với chúng em, dù chỉ cần cắt tỉa một cành của cây xà cừ cũng cảm thấy rất xót xa và thiếu đi sự che chở. Em hy vọng mọi người luôn chú ý cẩn thận và bảo vệ cây thật tốt để không phải chặt hay di dời cây vì sự an toàn của chúng em.
3. Văn tả cây bàng lớp 4 ngắn nhất
Trước cửa nhà em có một bác bàng già, em không biết cây được trồng từ bao giờ, nhưng từ khi em còn rất nhỏ, bác bàng đã đứng sừng sững ngay trước cổng.
Cây bàng mọi người thường trồng để che bóng mát. Cây bàng trước nhà em là bố em trồng cách đây khoảng 5 năm. Mặc dù không được chăm sóc tốt nhưng cây vẫn lớn nhanh và lá rất xanh tốt. Cây cao khoảng 5 mét, tán xoè rộng khắp sân nhà em. Lá cây hình giống chiếc quạt mo nhưng bé hơn một chút. Trên cây có nhiều cành đan xen lẫn nhau và trên những cành ấy có nhiều lá. Lá bàng khi non thì màu xanh mướt và là chồi bé, khi lớn tạo hình chiếc quạt to dần to dần. Lá già có màu vàng nhưng nhuốm đỏ tím.
Đến mùa bàng ra quả, từ những đầu cành xuất hiện những quả bé màu xanh hình bầu dục. Khi chín chúng ngả màu vàng xuộm, nếu ăn thì có vị hơi chát sau đó cảm thấy ngọt dần.
Mùa đông sang, cây bàng gần như trơ trọi chỉ còn cành bởi lá nó hầu như đã rụng hết. Những cành cây khẳng khiu còn lại tập trung chất dinh dưỡng để đến thời kì xuân đến cây đâm chồi mới lá mới. Cây bàng sẽ trở nên đầy sức sống khi xuân về. Các nhánh cây và lá cứ như thể đang reo vui như muốn nói với mọi người điều gì bằng ngôn ngữ cơ thể của nó.
Chúng em thường chơi đùa cùng nhau trước sân dưới tán cây nên rất mát. Hàng ngày, mẹ em hay quét những lá bàng rụng. Thỉnh thoảng em cũng phụ mẹ quét lá.
Cuộc sống hàng ngày của em đều có hình ảnh cây bàng. Nhờ có cây hàng che bóng mát mà nhà em lúc nào cũng mát mẻ.
4. Bài văn mẫu lớp 4: Tả một cây có bóng mát – Cây me
Vào những ngày tháng ba trung tâm mùa khò ở miền đất Nam Bộ này, nắng như thiêu như đốt. Tan học trở về nhà, tụi học trò chúng em thường tụm năm tụm bảy nghỉ lại dưới gốc cây me tây để tránh cái nắng chói chang ấy, Chính gốc cây có bóng mát này đã ghi lại không biết bao nhiêu những kỉ niệm đẹp của tuổi học trò.
Có lẽ ai đó trước đây khi trồng cây me này đã tính toán khá chu đáo cho tụi trẻ chúng em có chỗ dừng chân nghỉ lại trên một đoạn đường bốn cây số cuốc bộ khi gặp cái nắng gay gắt của mùa khô. Nhìn từ xa, cây mẹ tây đứng sừng sững bên vệ đường như một cây cổ thụ xòe tán lá sum suê che mát cả một khoảng đất rộng. Đến gần em, càng thấy dáng vóc đồ sộ và vĩ đại của nó. So với những cây phi lao, bạch đàn, xà cừ… dọc theo vệ đường gần đó thì nó vượt hẳn cả kích thước lẫn bóng che. Mọi người đi qua đây, dù vội vã đến đâu cùng muốn dừng lại mươi lăm phút để tận hưởng cái không khí dìu dịu từ cái phòng “điều hòa nhiệt độ” ngoài trời này và tránh cái nắng tháng ba như đổ lửa của mùa khô.
Gốc cây ước chừng hai vòng tay người lớn ôm không xuể. Những chiếc rễ to, nhỏ đủ cỡ bò lan trên mặt đất dùng làm ghế ngồi cho khách đi đường, nay đã nhẵn bóng lên nằm phơi mình như những con rắn khổng lồ trong bóng râm mát. Thân cây thẳng đứng từ mặt đất lên chừng bốn mét mới đâm chĩa thành ba nhánh lớn đều nhau, tạo nên một cái vòm tròn như cái dù phi công màu xanh lục. vỏ cây xù xì, màu nâu xám. Một vài khách đi đường, có lẽ muốn luụ giữ lại đây một kỉ niệm nào đó ở gốc cây này nên đã dùng dao khắc trên vỏ cây ngày, tháng, năm và chữ kí loằng nhoằng họ tên của mình.
5. Văn tả cây bóng mát lớp 4 ngắn: Cây lộc vừng
Mùa hè năm ngoái em đã cùng bố mẹ đến thăm Hồ Gươm. Trong chuyến du lịch ấy, bên cạnh tháp Rùa cổ kính, cầu Thê Húc đỏ rực tựa ánh mặt trời, điều em em ấn tượng nhất chính là cây lộc vừng cổ thụ cạnh hồ.
Cây lộc vừng có lẽ đã được trồng ở đây rất lâu rồi bởi trên lớp vỏ xù xì em thấy được cả những đám rêu xanh xám lốm đốm. Thân cây to lớn mà một vòng tay của em ôm không xuể, để chống đỡ cho cây luôn vững vàng trước mọi điều kiện thời tiết là bộ rễ chắc khỏe bám sâu vào lòng đất. Những chiếc rễ ngoằn nghèo trên đất tựa như những chú rắn khổng lồ.
Cây lộc vừng ở Hồ Gươm to lớn với những tán cây to, chắc khỏe, trên đó là những chiếc lá nhỏ mọc san sát vào nhau. Lá cây lộc vừng cũng thật đặc biệt, bên cạnh những chiếc lá màu xanh còn có những chiếc lá màu vàng cam, đặc biệt là vào mùa thu, lá dần ngả sang màu vàng cam, nhìn từ xa cây lộc vừng như một chiếc ô khổng lồ rực rỡ sắc màu. Hoa lộc vừng có màu đỏ rực rủ xuống mặt hồ, những bông hoa nhỏ xíu mọc thành chùm dài rủ xuống tựa như bức rèm hoa.
Dưới bóng mát của cây lộc vừng bao hoạt động bổ ích được diễn ra, đó là nơi các ông, các bà tập thể dục, là nơi vẽ tranh chân dung của những họa sĩ nghiệp dư. Nếu có cơ hội đến thăm Hồ Gươm lần nữa, em sẽ dừng chân lâu hơn dưới gốc cây lộc vừng để cảm nhận hết vẻ đẹp của cây.
6. Tả một cây có bóng mát: Cây bằng lăng
Dọc hai bên lối đi từ cổng trường đến cột cờ của trường em là dãy cây bằng lăng chen chúc nhau. Chúng đã được trồng ở đâu từ rất lâu rồi nên bây giờ đang phải tranh nhau không gian để phát triển.
Cây bằng lăng và cây phượng vĩ là bộ đôi cây hoa của người học trò. Hầu như ở bất kì một ngôi trường nào ở Việt Nam có khuôn viên trồng cây đều có một trong hai loài cây này. Cây bằng lăng là một cây bóng mát, mặc dù không nhìn thấy nhưng tán cây vươn ra đến đâu là rễ cây sẽ ăn đến đó. Ba đến bốn nhánh rễ to chụm lại dựng lên một thân cây, rồi từ thân cây lại mọc ra thành nhiều cành lớn nhỏ khác nhau. Thân cây bằng lăng có màu trắng đục, sần sùi và thường xuyên thay áo. Nhìn bên ngoài vỏ thân cây nứt nẻ như một mảnh ruộng khô hạn, thế nhưng bên trong lại chứa đầy nhựa sống nuôi dưỡng cho cây xanh tốt.
Tán cây bằng lăng vừa rộng lại rất rậm, lá bằng lăng to thì bằng cả bàn tay người lớn, những lá nhỏ lại chỉ như lá táo, lá ổi. Lá có màu xanh đậm thế nhưng khi mùa thu đến là chúng ngả vàng sang đỏ rồi kéo nhau rụng hết. Trải qua một mùa đông lạnh giá, trơ trụi và khẳng khiu, phải đến mùa xuân cây mới bắt đầu những chồi non xanh mơn mởn. Cây bằng lăng đẹp nhất là khi trổ hoa vào mùa hè, những chùm hoa bằng lăng tím thẫm đẹp đến nao lòng. Ngồi dưới bóng cây vào mùa hè rồi lại nhặt từng cánh hoa rơi trong lòng em lại nuối tiếc khi sắp phải nghỉ hè, xa trường xa bạn bè và thầy cô.
Em yêu quý từng cây bằng lăng của trường em, nhớ từng dáng cây, nhớ từng kỉ niệm với bạn bè. Hy vọng rằng dù sau này em có rời xa mái trường, đến khi trở về vẫn sẽ được ngồi dưới tán cây bằng lăng này.
7. Tả một cây có bóng mát: Cây đa
Cây đa, giếng nước, sân đình, đó là ba hình ảnh quen thuộc, đại diện cho cảnh làng quê Việt Nam. Em đã có một tuổi thơ thật đẹp và nhiều kỉ niệm vui buồn dưới gốc cây đa ở sân đình làng.
Có biết bao câu chuyện cổ tích, dân gian, truyện cười và chuyện trên trời dưới biển đã được kể ở dưới gốc cây đa này. Cây đa làng em có tuổi đời hàng trăm năm, gốc đa rộng bằng nửa gian nhà, nếu là người lớn cũng phải 6-7 người vòng tay mới ôm hết được gốc đa. Cây đa vươn mình lên trời xanh nhưng vẫn mọc thêm nhiều cánh cay cắm chặt xuống đất để đứng thật vững. Em rất hay nghe thấy mọi người ví “to như lá đa” và đúng là lá đa rất to, có lá còn to hơn mặt em rất nhiều, rất thích hợp để làm chiếc quạt lá mát mẻ. Những búp đa ban đầu mới nhú nhọn hoắt có màu đỏ giống như một mũi tên sắc nhọn, dần dần nó mới xòe ra thành chiếc lá màu nâu.
Cây đa có rụng lá nhưng không rụng nhiều, chính vì thế bóng của nó xanh mát quanh năm. Có điều cứ đến mùa ra quả là sân đình rất bẩn, quả đa màu vàng, nhỏ bằng hạt sen, bên trong giống như quả sung vậy, có hạt li ti. Quả đa không ăn được nên cứ để rụng đầy sân, nhựa chảy ra chuyển thành màu nâu trông rất bẩn. Ấy thế mà chẳng ai chê bẩn ngược lại vẫn cứ rủ nhau từng đám từng đám ngồi dưới gốc cây đa để nghỉ mát, trò chuyện.
Đối với em, cây đa mang lại cảm giác quen thuộc, gần gũi và bình yên đến lạ. Khi gặp những việc khó, những điều không hay xảy ra, chỉ cần ngồi dưới gốc cây đa là mọi buồn phiền lại tan biến. Chính vì thế em rất yêu cây đa làng em.
Mời các bạn tham khảo thêm các thông tin hữu ích khác trên chuyên mục Văn học – Tài liệu của Tmdl.edu.vn.
Trang chủ: tmdl.edu.vn
Danh mục bài: Văn Học